BÀN CHÂN TUYỆT ĐẸP

Yêu biết mấy bầu trời xanh rộng mở
Bởi tình thương như hoa nở ngát hương
Bàn chân em đi khắp các nẻo đường
Để rao báo Tin Mừng cho bè bạn.

Yêu biết mấy những tâm hồn tan vỡ
Bạn được Ngài nâng đỡ, xót thương
Mỗi bước đi là gieo hạt những dặm trường
Mầm mống ấy Cha yêu thương trân quý.

Yêu biết mấy lòng nhu mì, bền bỉ
Đem yêu thương , không vị kỷ cho mình
“Người đói khát được công bình no đủ”[1]
Em yêu quý, bàn chân em quyến rũ

Bởi em đi trong linh vụ sứ đồ
Quyền phép cao giờ Chúa đã phó trao
Đi dạy dỗ muôn dân, ngày cuối rốt[2]
Yêu biết mấy dẫu đời cho dại dột

Bàn chân em là trái ngọt hoa thơm
Dẫu em đi giữa muông thú đáng gờm
Thánh Linh Chúa đà đơm bông kết trái
Bình an thật vẫn muôn đời tồn tại

Yêu biết mấy đường xa không quản ngại
Em trao quà vĩ đại bởi tình thương
Sống đời đời vui vẻ chẳng sầu vương
Dấu chân ấy là Thiên đường trong Chúa.

Hiếu Đức


[1] Ma-thi-ơ 5:6
[2] Mathio 28:19